1. 古诗词大全

清代诗词作品

共收录了1601首清代诗词
  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【金陵十二钗又副册--晴雯】 

    霁月难逢,彩云易散。

    心比天高, 身为下贱。 风流灵巧招人怨。

    寿夭多因诽谤生,多情公子空牵念。

    【jīn líng shí èr chāi yòu fù cè --qíng wén 】 

    jì yuè nán féng ,cǎi yún yì sàn 。

    xīn bǐ tiān gāo , shēn wéi xià jiàn 。 fēng liú líng qiǎo zhāo rén yuàn 。

    shòu yāo duō yīn fěi bàng shēng ,duō qíng gōng zǐ kōng qiān niàn 。

    写人女子
  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【金陵十二钗又副册--袭人】 枉自温柔和顺,[1] 空云似桂如兰。[2] 堪羡优伶有褔,[3] 谁知公子无缘。[4]

    【jīn líng shí èr chāi yòu fù cè --xí rén 】 wǎng zì wēn róu hé shùn ,[1] kōng yún sì guì rú lán 。[2] kān xiàn yōu líng yǒu fù ,[3] shuí zhī gōng zǐ wú yuán 。[4]

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【金陵十二钗正册--贾探春】 才自精明志自高, 生于末世运偏消。[1] 清明涕泣江边望, 千里东风一梦遥![2]

    【jīn líng shí èr chāi zhèng cè --jiǎ tàn chūn 】 cái zì jīng míng zhì zì gāo , shēng yú mò shì yùn piān xiāo 。[1] qīng míng tì qì jiāng biān wàng , qiān lǐ dōng fēng yī mèng yáo ![2]

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【红楼梦十二曲--枉凝眉】 一个是阆苑仙葩,[1] 一个是美玉无瑕。[2] 若说没奇缘,[3] 今生偏又遇着他;[4] 若说有奇缘,如何心事终虚化?[5] 一个枉自嗟呀,[6] 一个空劳牵挂。 一个是水中月,一个是镜中花。[7] 想眼中能有多少泪珠儿, 怎禁得秋流到冬,春流到夏!

    【hóng lóu mèng shí èr qǔ --wǎng níng méi 】 yī gè shì láng yuàn xiān pā ,[1] yī gè shì měi yù wú xiá 。[2] ruò shuō méi qí yuán ,[3] jīn shēng piān yòu yù zhe tā ;[4] ruò shuō yǒu qí yuán ,rú hé xīn shì zhōng xū huà ?[5] yī gè wǎng zì jiē ya ,[6] yī gè kōng láo qiān guà 。 yī gè shì shuǐ zhōng yuè ,yī gè shì jìng zhōng huā 。[7] xiǎng yǎn zhōng néng yǒu duō shǎo lèi zhū ér , zěn jìn dé qiū liú dào dōng ,chūn liú dào xià !

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【红楼梦十二曲--乐中悲】 襁褓中,父母叹双亡。 纵居那绮罗丛,[1] 谁知娇养? 幸生来,英豪阔大宽宏量, 从未将儿女私情,[2] 略萦心上。 好一似,霁月光风耀玉堂。[3] 厮配得才貌仙郎,[4] 博得个地久天长。[5] 准折得幼年时坎坷形状。[6] 终久是云散高唐,[7] 水涸湘江: 这是尘寰中消长数应当,[8] 何必枉悲伤?

    【hóng lóu mèng shí èr qǔ --lè zhōng bēi 】 qiǎng bǎo zhōng ,fù mǔ tàn shuāng wáng 。 zòng jū nà qǐ luó cóng ,[1] shuí zhī jiāo yǎng ? xìng shēng lái ,yīng háo kuò dà kuān hóng liàng , cóng wèi jiāng ér nǚ sī qíng ,[2] luè yíng xīn shàng 。 hǎo yī sì ,jì yuè guāng fēng yào yù táng 。[3] sī pèi dé cái mào xiān láng ,[4] bó dé gè dì jiǔ tiān zhǎng 。[5] zhǔn shé dé yòu nián shí kǎn kě xíng zhuàng 。[6] zhōng jiǔ shì yún sàn gāo táng ,[7] shuǐ hé xiāng jiāng : zhè shì chén huán zhōng xiāo zhǎng shù yīng dāng ,[8] hé bì wǎng bēi shāng ?

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【临江仙】 白玉堂前春解舞,[1] 东风卷得均匀。[2] 蜂团蝶阵乱纷纷:[3] 几曾随逝水? 岂必委芳尘?[4] 万缕千丝终不改,[5] 任他随聚随分。[6] 韶华休笑本无根:[7] 好风凭借力,[8] 送我上青云。

    【lín jiāng xiān 】 bái yù táng qián chūn jiě wǔ ,[1] dōng fēng juàn dé jun1 yún 。[2] fēng tuán dié zhèn luàn fēn fēn :[3] jǐ céng suí shì shuǐ ? qǐ bì wěi fāng chén ?[4] wàn lǚ qiān sī zhōng bú gǎi ,[5] rèn tā suí jù suí fèn 。[6] sháo huá xiū xiào běn wú gēn :[7] hǎo fēng píng jiè lì ,[8] sòng wǒ shàng qīng yún 。

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【西江月】 嘲贾宝玉二首 其一 无故寻愁觅恨, 有时似傻如狂; 纵然生得好皮囊,[1] 腹内原来草莽。[2] 潦倒不通世务,[3] 愚顽怕读文章;[4] 行为偏僻性乖张,[5] 那管世人诽谤![6] 其二 富贵不知乐业,[7] 贫穷难耐凄凉;[8] 可怜辜负好时光, 于国于家无望。 天下无能第一, 古今不肖无双;[9] 寄言纨绔与膏粱:[10] 莫效此儿形状![11]

    【xī jiāng yuè 】 cháo jiǎ bǎo yù èr shǒu qí yī wú gù xún chóu mì hèn , yǒu shí sì shǎ rú kuáng ; zòng rán shēng dé hǎo pí náng ,[1] fù nèi yuán lái cǎo mǎng 。[2] liáo dǎo bú tōng shì wù ,[3] yú wán pà dú wén zhāng ;[4] háng wéi piān pì xìng guāi zhāng ,[5] nà guǎn shì rén fěi bàng ![6] qí èr fù guì bú zhī lè yè ,[7] pín qióng nán nài qī liáng ;[8] kě lián gū fù hǎo shí guāng , yú guó yú jiā wú wàng 。 tiān xià wú néng dì yī , gǔ jīn bú xiāo wú shuāng ;[9] jì yán wán kù yǔ gāo liáng :[10] mò xiào cǐ ér xíng zhuàng ![11]

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【秋窗风雨夕】 代别离 秋花惨淡秋草黄,耿耿秋灯秋夜长;[1] 已觉秋窗秋不尽,那堪风雨助凄凉![2] 助秋风雨来何速?惊破秋窗秋梦绿;[3] 抱得秋情不忍眠,自向秋屏挑泪烛。[4] 泪烛摇摇爇短檠,牵愁照恨动离情;[5] 谁家秋院无风入?何处秋窗无雨声? 罗衾不奈秋风力,残漏声催秋雨急;[6] 连宵脉脉复飕飕,灯前似伴离人泣。[7] 寒烟小院转萧条,疏竹虚窗时滴沥; 不知风雨几时休,已教泪洒窗纱湿。

    【qiū chuāng fēng yǔ xī 】 dài bié lí qiū huā cǎn dàn qiū cǎo huáng ,gěng gěng qiū dēng qiū yè zhǎng ;[1] yǐ jiào qiū chuāng qiū bú jìn ,nà kān fēng yǔ zhù qī liáng ![2] zhù qiū fēng yǔ lái hé sù ?jīng pò qiū chuāng qiū mèng lǜ ;[3] bào dé qiū qíng bú rěn mián ,zì xiàng qiū píng tiāo lèi zhú 。[4] lèi zhú yáo yáo ruò duǎn qíng ,qiān chóu zhào hèn dòng lí qíng ;[5] shuí jiā qiū yuàn wú fēng rù ?hé chù qiū chuāng wú yǔ shēng ? luó qīn bú nài qiū fēng lì ,cán lòu shēng cuī qiū yǔ jí ;[6] lián xiāo mò mò fù sōu sōu ,dēng qián sì bàn lí rén qì 。[7] hán yān xiǎo yuàn zhuǎn xiāo tiáo ,shū zhú xū chuāng shí dī lì ; bú zhī fēng yǔ jǐ shí xiū ,yǐ jiāo lèi sǎ chuāng shā shī 。

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【梦秦氏赠言】 三春去后诸芳尽,[1] 各自须寻各自门。[2]

    【mèng qín shì zèng yán 】 sān chūn qù hòu zhū fāng jìn ,[1] gè zì xū xún gè zì mén 。[2]

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【望江南】 祝祭晴雯二首 随身伴,[1] 独自意绸缪。[2] 谁料风波平地起, 顿教躯命即时休; 孰与话轻柔?[3] 东逝水, 无复向西流。[4] 想象更无怀梦草,[5] 添衣还见翠云裘;[6] 脉脉使人愁!

    【wàng jiāng nán 】 zhù jì qíng wén èr shǒu suí shēn bàn ,[1] dú zì yì chóu miù 。[2] shuí liào fēng bō píng dì qǐ , dùn jiāo qū mìng jí shí xiū ; shú yǔ huà qīng róu ?[3] dōng shì shuǐ , wú fù xiàng xī liú 。[4] xiǎng xiàng gèng wú huái mèng cǎo ,[5] tiān yī hái jiàn cuì yún qiú ;[6] mò mò shǐ rén chóu !

  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    【智通寺对联】 身后有余忘缩手,[1] 眼前无路想回头。[2]

    【zhì tōng sì duì lián 】 shēn hòu yǒu yú wàng suō shǒu ,[1] yǎn qián wú lù xiǎng huí tóu 。[2]

  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    【寒月吟】 夜起数山川,浩浩共月色。 不知何山青?不知何川白? 幽幽东南隅,似有偕隐宅。 东南一以望,终恋杭州路。 城里虽无家,城外却有墓。 相期买一丘,毋远故乡故。 而我屏见闻,而汝养幽素。 舟行百里问,须见墓门树。 南向发此言,恍欲双飞去。

    【hán yuè yín 】 yè qǐ shù shān chuān ,hào hào gòng yuè sè 。 bú zhī hé shān qīng ?bú zhī hé chuān bái ? yōu yōu dōng nán yú ,sì yǒu xié yǐn zhái 。 dōng nán yī yǐ wàng ,zhōng liàn háng zhōu lù 。 chéng lǐ suī wú jiā ,chéng wài què yǒu mù 。 xiàng qī mǎi yī qiū ,wú yuǎn gù xiāng gù 。 ér wǒ píng jiàn wén ,ér rǔ yǎng yōu sù 。 zhōu háng bǎi lǐ wèn ,xū jiàn mù mén shù 。 nán xiàng fā cǐ yán ,huǎng yù shuāng fēi qù 。

  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    【己亥杂诗】[1] 浩荡离愁白日斜,[2] 吟鞭东指即天涯。[3] 落红不是无情物,[4] 化作春泥更护花。[5]

    【jǐ hài zá shī 】[1] hào dàng lí chóu bái rì xié ,[2] yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 。[3] luò hóng bú shì wú qíng wù ,[4] huà zuò chūn ní gèng hù huā 。[5]

  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    【己亥杂诗】

    九州生气恃风雷,万马齐喑究可哀。

    我劝天公重抖擞,不拘一格降人才。

    【jǐ hài zá shī 】

    jiǔ zhōu shēng qì shì fēng léi ,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 。

    wǒ quàn tiān gōng zhòng dǒu sǒu ,bú jū yī gé jiàng rén cái 。

    励志小学古诗古诗三百首
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    【己亥杂诗】 秋心如海复如潮,惟有秋魂不可招。 漠漠郁金香在臂,亭亭古玉佩当腰。 气寒西北何人剑,声满东南几处箫。 一川星斗烂无数,长天一月坠林梢。

    【jǐ hài zá shī 】 qiū xīn rú hǎi fù rú cháo ,wéi yǒu qiū hún bú kě zhāo 。 mò mò yù jīn xiāng zài bì ,tíng tíng gǔ yù pèi dāng yāo 。 qì hán xī běi hé rén jiàn ,shēng mǎn dōng nán jǐ chù xiāo 。 yī chuān xīng dòu làn wú shù ,zhǎng tiān yī yuè zhuì lín shāo 。